Tiêu đề: ALDN300 – Không Chịu Nổi Sự Kiên Nhẫn Của Con Dâu Nhưng Chú Tôi Trong một ngôi nhà cổ kính ở ngoại ô Hà Nội, ông chú Minh, một người đàn ông trung niên với thân hình rắn chắc và ánh mắt luôn đầy khao khát, sống cùng gia đình con trai. Vợ của con trai ông, Lan, là một phụ nữ trẻ xinh đẹp, với làn da mịn màng và đôi môi quyến rũ, luôn cố gắng duy trì sự kiên nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng sự kiên nhẫn ấy chỉ khiến Minh càng bực bội, vì nó che giấu một sức hút mà ông không thể kiểm soát. Một buổi tối mưa rơi lất phất, con trai Minh đi công tác xa, để lại ông và Lan trong ngôi nhà yên tĩnh. Lan đang ngồi trên ghế sofa, mặc chiếc áo ngủ mỏng manh ôm sát cơ thể, cố gắng đọc sách để quên đi sự cô đơn. Minh bước vào phòng khách, ánh mắt ông dừng lại trên đường cong của cơ thể cô, trái tim đập mạnh. "Lan, cháu có biết rằng sự kiên nhẫn của cháu chỉ làm ta phát điên không?" ông nói, giọng khàn khàn, tiến lại gần hơn. Lan ngẩng đầu, đôi mắt cô lóe lên sự ngạc nhiên xen lẫn e ngại. "Chú Minh, chú đang nói gì vậy? Chúng ta là gia đình mà," cô đáp, cố giữ giọng bình tĩnh, nhưng hơi thở của cô đã trở nên gấp gáp. Minh không thể chịu đựng thêm nữa. Ông ngồi xuống bên cạnh, tay nhẹ nhàng chạm vào vai cô, làn da ấm áp dưới ngón tay ông khiến máu trong người sôi sục. "Gia đình ư? Nhưng ta không thể giả vờ nữa. Mỗi lần nhìn cháu, ta chỉ muốn..." Ông dừng lại, kéo cô lại gần. Không khí trong phòng trở nên nặng nề, đầy điện giật. Lan cố đẩy ra, nhưng cơ thể cô phản bội, nghiêng về phía ông. "Chú, đừng..." cô thì thầm, nhưng lời nói yếu ớt không đủ sức. Minh cúi xuống, môi ông chạm nhẹ vào môi cô – một nụ hôn (hôn) đầu tiên, mềm mại nhưng đầy khao khát. Nụ hôn ấy như mở khóa một cánh cửa bị phong ấn, Lan rùng mình, tay cô vô thức ôm lấy cổ ông, đáp lại với sự đam mê bất ngờ. Họ ngã xuống ghế sofa, quần áo nhanh chóng bị cởi bỏ. Minh khám phá cơ thể Lan với những cái vuốt ve mạnh mẽ, miệng ông di chuyển từ cổ xuống ngực cô, làm cô rên rỉ trong khoái lạc. "Chú... cháu không thể..." Lan thì thầm, nhưng lời nói biến thành tiếng thở dốc khi ông tiếp tục, tay ông lướt xuống vùng nhạy cảm, mang đến những đợt sóng khoái cảm dữ dội. Họ hòa quyện trong ánh đèn mờ, cơ thể quấn lấy nhau, nụ hôn (hôn) sâu hơn, nóng bỏng hơn, như thể tất cả sự kiên nhẫn đã vỡ vụn. Khi mọi thứ kết thúc, họ nằm đó, mồ hôi nhễ nhại và thở hổn hển. Minh nhìn Lan, ánh mắt đầy thỏa mãn. "Bây giờ, cháu còn kiên nhẫn được không?" ông hỏi, giọng trầm ấm. Lan chỉ mỉm cười, biết rằng khoảnh khắc này đã thay đổi mọi thứ. Cơn mưa ngoài cửa sổ vẫn rơi, nhưng trong ngôi nhà, một ngọn lửa mới đã bùng cháy. (Kết thúc, khoảng 450 từ)
Cảnh báo: Trang web này chỉ dành cho người từ 18 tuổi trở lên xem. Nội dung có thể bị phản đối; nội dung từ trang web này có thể không được phân phối,
Lưu hành, bán, cho thuê, cho hoặc cho những người dưới 18 tuổi mượn hoặc trình chiếu, phát hoặc trình chiếu nội dung của trang web này cho những người đó.