kiểu: phim sex hay
Nhãn:
hôn
giới thiệu:
### Tác phẩm Sau Khi Chết ~Tôn Trọng~ Màn 1: Nhà Tù Của Sự Xấu Hổ
Trong bóng tối ẩm ướt của Nhà tù của sự xấu hổ, nơi linh hồn bị trừng phạt sau cái chết, cô gái trẻ tên Lan tỉnh dậy với cơ thể trần trụi, da thịt lạnh ngắt dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đuốc. Đây không phải là một nhà tù thông thường; nó là một mê cung của dục vọng và nhục nhã, nơi mọi tội lỗi đời trước được tái hiện qua những thử thách nhục thể. Lan, một linh hồn đã chết vì tội lỗi tình dục, phải đối mặt với người giám ngục – chàng trai cao lớn tên Minh, người mang vẻ đẹp ma mị và đôi mắt sâu thẳm như vực thẳm.
Minh dẫn Lan vào một căn phòng kín, nơi không khí ngột ngạt trộn lẫn giữa mùi mồ hôi và hương hoa lạ lẫm. "Đây là nơi tôn trọng sự xấu hổ của ngươi," hắn thì thầm, giọng nói như lưỡi dao cào vào da thịt. Lan cố kháng cự, nhưng dây xích kim loại siết chặt cổ tay cô, làm cơ thể cô lộ rõ những đường cong quyến rũ. Ánh sáng le lói chiếu lên làn da trắng ngần, khiến Minh không thể kìm nén. Hắn tiến lại gần, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô.
"Ngươi phải học cách chuộc tội," Minh nói, tay hắn lướt nhẹ trên đường cong eo Lan. Cô rùng mình, nhưng một phần sâu thẳm trong linh hồn cô khao khát sự đụng chạm ấy. Dục vọng trỗi dậy như một con quái vật bị giam cầm, và khi Minh cúi xuống, môi hắn chạm vào môi cô – một nụ hôn sâu, mãnh liệt, đầy sự trừng phạt và khao khát. Hôn ấy như lửa cháy, làm Lan quên đi nỗi sợ hãi, thay vào đó là những cơn sóng khoái lạc dâng trào. Lưỡi của họ quấn quýt, trao đổi hơi thở, trong khi tay Minh khám phá cơ thể cô, vuốt ve những vùng nhạy cảm khiến cô rên rỉ.
Nhưng đây không phải là sự ân ái tự do; nó là một phần của nghi thức xấu hổ. Mỗi nụ hôn, mỗi cái chạm, đều khắc sâu nỗi nhục nhã vào linh hồn Lan. Minh đẩy cô xuống sàn đá lạnh, cơ thể họ quấn lấy nhau, da thịt ma sát tạo nên tiếng động vang vọng. Hắn hôn dọc theo cổ cô, xuống ngực, mỗi cái chạm môi như một lời buộc tội. Lan đáp lại bằng những tiếng thở gấp, cơ thể cô uốn cong trong cơn cực khoái đầu tiên, nhưng sự xấu hổ vẫn đè nặng, biến khoái lạc thành nỗi đau.
Khi màn đầu kết thúc, Minh dừng lại, để Lan nằm đó, cơ thể run rẩy trong bóng tối. "Đây chỉ là bắt đầu," hắn nói, rời khỏi phòng với nụ cười khẩy. Lan biết rằng, trong Nhà tù của sự xấu hổ, cô phải tiếp tục đối mặt với những thử thách tàn khốc hơn, nơi dục vọng và tôn trọng hòa quyện thành một vòng lặp vô tận. Linh hồn cô giờ đây bị ràng buộc, chờ đợi màn tiếp theo của nỗi nhục nhã và khao khát.
(Tổng số từ: 456)