kiểu: phim sex không che
Nhãn:
nghiệp dư
giới thiệu:
### PS114: Bắn Đầu Tiên Của Nghiệp Dư Hạng B Mới 114 - Bố ơi, Con Xin Lỗi...
Trong cửa hàng bánh kẹo phương Tây Alba, ánh đèn neon mờ ảo phản chiếu lên những chiếc bánh kem tinh tế, Haruno-san, cô gái 21 tuổi với mái tóc đen dài óng ả, đang sắp xếp kệ hàng. Là một nhân viên mới, cô mang vẻ ngoài ngây thơ, đôi mắt to tròn và nụ cười e ấp, nhưng đằng sau đó là một bí mật mà chỉ cô mới biết. Haruno là một cô gái nghiệp dư, lần đầu tiên bước vào thế giới này, nơi mọi thứ đều mới mẻ và đầy cám dỗ.
Một buổi chiều mưa rơi lất phất, cửa hàng vắng khách. Haruno ngồi sau quầy, suy nghĩ về cuộc gọi điện thoại từ bố cách đây vài ngày. "Con phải sống tốt, đừng để bố lo nữa," ông nói, nhưng lời ấy chỉ khiến cô thêm rối bời. Cô quyết định thử thách bản thân, như một cách để giải tỏa nỗi cô đơn. Đó là lý do cô tham gia vào buổi quay phim nghiệp dư này, nơi cô được hứa hẹn sự tự do và khám phá.
Khi máy quay bắt đầu lăn, Haruno cảm thấy tim mình đập nhanh. Cô mặc chiếc váy đồng phục ngắn cũn, lộ ra làn da mịn màng. Người đạo diễn, một người đàn ông trung niên với giọng nói trầm ấm, dẫn dắt cô vào vai. "Hãy tưởng tượng bố đang ở đây, và con đang xin lỗi vì những lỗi lầm," hắn thì thầm. Haruno nuốt nước bọt, giọng run run: "Bố ơi, con xin lỗi... con không muốn làm bố buồn nữa." Những từ ấy vang lên, tạo nên một không khí căng thẳng, pha lẫn giữa sự hối hận và khao khát.
Cô bắt đầu cởi bỏ lớp áo ngoài, từng lớp vải rơi xuống sàn gỗ lạnh lẽo của cửa hàng. Ánh sáng mờ ảo từ tủ bánh kem chiếu lên cơ thể cô, làm nổi bật những đường cong quyến rũ. Là một cô gái nghiệp dư, Haruno không giấu được sự bối rối, nhưng chính điều đó khiến cảnh quay thêm phần chân thực và hấp dẫn. Cô chạm vào chính mình, hơi thở gấp gáp, tưởng tượng như đang thổ lộ với người cha xa cách. "Con hứa sẽ thay đổi, bố ơi," cô thì thầm, trong khi cơ thể phản bội lời nói, chuyển động theo nhịp điệu của dục vọng.
Người đàn ông trong vai trò "bố" tiến lại gần, đôi tay mạnh mẽ vuốt ve làn da cô. Haruno rùng mình, nhưng không dừng lại. Đây là lần đầu tiên của cô trong thế giới này, và nó khiến mọi giác quan bùng nổ. Họ di chuyển đến phía sau quầy, nơi những chiếc bánh ngọt trở thành nền cho cuộc khám phá. Cô nằm trên mặt bàn gỗ, cơ thể uốn cong, tiếng rên nhẹ vang lên giữa không gian yên tĩnh. "Nghiệp dư như con, liệu có làm được không?" cô tự hỏi, nhưng sự kích thích đã lấn át mọi suy nghĩ.
Khoảnh khắc cao trào đến nhanh chóng, như cơn mưa ngoài cửa sổ trút xuống. Haruno đạt đến đỉnh điểm, lời xin lỗi biến thành tiếng kêu thỏa mãn. Máy quay dừng lại, để lại cô nằm đó, thở dốc, với một nỗi hổ thẹn xen lẫn tự do. Là một cô gái nghiệp dư, Haruno biết đây chỉ là khởi đầu, nhưng nó đã thay đổi cô mãi mãi.
(456 từ)