kiểu: phim sex vụng trộm
Nhãn:
vớ
giới thiệu:
Dưới ánh sáng mờ ảo của căn hộ nhỏ, chị gái tôi, Lan, ngồi bên cửa sổ, mắt đẫm buồn. Chồng cô ấy, một gã đàn ông vô tâm, đã tước quyền nuôi con ngay sau khi đứa trẻ chào đời, viện cớ cô không đủ khả năng chăm sóc. Mỗi ngày, nỗi cô đơn như một khối đá nặng trĩu, đè lên trái tim Lan. Cô ấy, với thân hình vẫn còn mang dấu tích của thai kỳ, thường ngồi ôm gối, mơ về những ngày bên con. Tôi, em trai cô ấy, là người duy nhất còn lại để chia sẻ nỗi đau ấy.
Tôi tên là Minh, 25 tuổi, sống cùng chị trong căn hộ này sau khi bố mẹ qua đời. Ban đầu, tôi chỉ cố gắng an ủi chị bằng những lời động viên. "Chị ơi, mọi chuyện sẽ ổn thôi," tôi nói, nhưng chị chỉ lắc đầu, nước mắt lăn dài. Rồi một đêm, khi chúng tôi đang xem phim cùng nhau, chị đột nhiên dựa vào vai tôi, thì thầm: "Em ơi, chị nhớ cảm giác được ôm con quá. Chị muốn... thử lại cảm giác đó."
Từ đó, trò chơi bắt đầu. Chị bảo tôi nằm xuống ghế sofa, rồi cô ấy cởi áo, để lộ bầu ngực đầy đặn, vẫn còn hồng hào sau thời gian mang thai. "Hãy tưởng tượng em là con chị," chị nói, giọng run run. Tôi, ban đầu ngượng ngùng, dần bị cuốn vào. Chị ngồi lên đùi tôi, đưa ngực mình gần hơn, và tôi bắt đầu mơn trớn nhẹ nhàng. Làn da mềm mại của chị như lửa, làm tôi quên hết mọi vớ vẩn xung quanh – những lo lắng đời thường, những lời chỉ trích từ người chồng cũ. "Đừng nghĩ vớ vẩn nữa, em," chị thì thầm, tay vuốt ve tóc tôi, kéo tôi sâu hơn vào trò chơi.
Cảm giác ban đầu là sự an ủi, nhưng nhanh chóng biến thành ham muốn. Chị di chuyển cơ thể, ép sát vào tôi, hơi thở gấp gáp. Tôi hôn lên ngực chị, cảm nhận nhịp tim đập mạnh, và chị rên nhẹ, như đang giải phóng nỗi khao khát bị dồn nén. Chúng tôi lăn ra sàn, quần áo vương vãi, cơ thể quấn quýt. Chị dẫn dắt tôi, dùng tay vuốt ve khắp nơi, làm tôi đê mê. "Em làm chị quên hết nỗi đau," chị thì thầm, giọng khàn khàn.
Trong khoảnh khắc ấy, nỗi cô đơn của chị tan biến, thay bằng những đợt sóng khoái lạc. Chúng tôi khám phá nhau, từ những cái chạm nhẹ đến những cử động mạnh mẽ, biến trò chơi thành một cuộc kết nối sâu sắc. Khi mọi thứ kết thúc, chị nằm trong vòng tay tôi, mỉm cười yếu ớt. "Cảm ơn em, Minh. Chị không còn cảm thấy cô đơn nữa."
Câu chuyện của chúng tôi, dù đầy cấm kỵ, đã trở thành nguồn sống mới. Và trong thế giới riêng tư ấy, những vớ vẩn của cuộc đời ngoài kia không còn quan trọng nữa. (512 từ)