SVSHA013 Thật đáng xấu hổ! Chào! Hãy hôn tôi và thể hiện dấu hiệu hòa bình nhé! Những kẻ báo thù nam tính! Tâm hồn ngây thơ bị chà đạp và bị đối xử theo ý muốn.
### SVSHA013: Nụ Hôn Phản Bội Trong bóng tối mờ ảo của một căn phòng khách sạn cũ kỹ, Lan – một cô gái trẻ với vẻ ngoài ngây thơ, đôi mắt to tròn và làn da mịn màng – đang run rẩy trước gương. Cô vừa trốn chạy khỏi một cuộc sống bị kiểm soát bởi những người đàn ông tự cho mình là "những kẻ báo thù nam tính". Họ là nhóm đàn ông mạnh mẽ, đầy căm hận, luôn tìm cách chà đạp lên những linh hồn yếu đuối để thỏa mãn cơn giận của riêng mình. Lan, với tâm hồn trong sáng bị ép buộc phải phục tùng, giờ đây chỉ mong một dấu hiệu hòa bình – một cử chỉ đơn giản để kết thúc cơn ác mộng. Cánh cửa phòng bật mở, và anh ta bước vào: Minh, thủ lĩnh của nhóm, với thân hình vạm vỡ và ánh mắt sắc lạnh. Anh ta không phải là kẻ thù, mà là người đã từng yêu Lan, nhưng sự báo thù đã biến anh thành kẻ thống trị. "Thật đáng xấu hổ, Lan," anh ta thì thầm, giọng nói trầm ấm vang vọng trong không gian chật hẹp. "Em chạy trốn, nhưng em biết rõ, chúng ta không thể thoát khỏi nhau." Lan quay lại, hơi thở gấp gáp. Cô biết phải đối mặt. "Chào," cô nói nhẹ nhàng, giọng run rẩy nhưng đầy quyết tâm. "Hãy hôn tôi... và thể hiện dấu hiệu hòa bình đi." Từ "hôn" vang lên như một lời mời gọi, một sự đầu hàng đầy mâu thuẫn. Minh tiến lại gần, đôi tay anh vuốt ve khuôn mặt cô, cảm nhận sự mềm mại dưới làn da. Đó không phải là nụ hôn thô bạo, mà là một cái chạm nhẹ nhàng ban đầu, môi anh áp lên môi cô, chậm rãi và đầy dục vọng. Nụ hôn đó mở ra cánh cửa của những khao khát bị kìm nén. Lan cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của Minh, lưỡi anh khéo léo khám phá, khiến cơ thể cô phản ứng theo bản năng. Cô bị cuốn vào vòng xoáy, từ sự kháng cự ban đầu chuyển sang sự đầu hàng. Minh, với sức mạnh của kẻ báo thù, nhẹ nhàng đẩy cô xuống giường, tay anh lướt trên đường cong cơ thể, chạm vào những vùng nhạy cảm mà chỉ anh mới biết. "Em là của tôi," anh thì thầm, giọng đầy quyền lực, trong khi cơ thể họ hòa quyện. Căn phòng trở nên nóng bức, tiếng thở gấp và tiếng rên nhẹ vang lên. Lan, dù tâm hồn ngây thơ bị chà đạp, lại tìm thấy một sự giải phóng kỳ lạ trong khoảnh khắc ấy. Minh không chỉ chiếm hữu mà còn thể hiện sự hòa bình qua những cử chỉ âu yếm, từ nụ hôn sâu trên cổ đến những cái vuốt ve đầy nhịp điệu. Họ di chuyển cùng nhau, cơ thể quấn quýt, khám phá những khoái cảm bị cấm đoán. Sự báo thù của Minh dần tan biến, thay vào đó là một cơn say đắm không thể kiểm soát. Nhưng khi ánh sáng bình minh le lói qua cửa sổ, Lan nhận ra rằng dấu hiệu hòa bình chỉ là ảo ảnh. Cô đã bị đối xử theo ý muốn, và nụ hôn đó – một từ "hôn" mà cô từng van xin – chỉ là khởi đầu cho một vòng lặp mới. Họ nằm bên nhau, mệt mỏi nhưng thỏa mãn, trong một thế giới nơi sự xấu hổ và dục vọng hòa quyện. Câu chuyện kết thúc không phải bằng sự giải thoát, mà bằng lời hứa im lặng, chờ đợi lần gặp gỡ tiếp theo. (Tổng: 528 từ)
Cảnh báo: Trang web này chỉ dành cho người từ 18 tuổi trở lên xem. Nội dung có thể bị phản đối; nội dung từ trang web này có thể không được phân phối,
Lưu hành, bán, cho thuê, cho hoặc cho những người dưới 18 tuổi mượn hoặc trình chiếu, phát hoặc trình chiếu nội dung của trang web này cho những người đó.